Em biết không em biển ngày xưa hiền lắm
Sóng chưa hình thành hai bờ sát gần nhau
Nước vẫn trong xanh và không mặn thế đâu
Gió cứ mơn man đôi bờ cát mịn màng
Rồi một ngày biển không buồn ca hát
Nước cứ đẩy lùi hai bờ mãi ra xa
Khi chia tay nhau là đau buồn với biển
Xa xôi đơn côi, đôi bờ lặng nhìn nhau
Biển gào thét khiến đôi bờ chia cắt
Nước biển mặn mòi thành nước mắt hôm nay
Sao nỡ hờn ghen để đôi bờ xa cách
Trút hết giận hờn cho gió buốt chân mây
Bãi cát trắng cũng hình thành từ đó
Nhớ, nhớ thương nhiều thành hạt cát long lanh
Ao ước mong manh xem như niềm hi vọng
Sóng có hiền hoà cho biển lặng trong xanh |
|
|