Chiều mênh mang, tôi đi giữa Nha Trang
Biển trong xanh, long lanh dưới nắng vàng.
Đường Trần Phú thênh thang ôm lấy biển
Cánh buồm xanh, hàng dương liễu cũng xanh !
Hồn tôi tắm trong không gian bát ngát
Gọi nắng vàng lên bờ cát sánh đôi…
Bỗng thấy mình như hạt cát nhỏ nhoi
Đại dương ơi, mênh mông xa tít chân trời !
(nhạc dạo…)
Vắng con thuyền, biển sẽ buồn vô tận
Thiếu cánh buồm, biển bỗng thấy cô đơn !
Biển vẫn hát như ru vào trong gió
Tiếng dương cầm từ đâu đó xa xăm…
Ôi, tháng năm phiêu du hoài mơ mộng
Ôi, nhớ nhung, chiều xanh thẫm núi đồi…
Ơi Nha Trang! Ơi mênh mang!
Bao nhớ thương lòng man mác ngập tràn
Bao ước mơ ! Bao ý thơ ! Biển hát, chiều Nha trang… |
|
|