Thời gian trôi chầm chậm hao gầy
Em thấy mình đã xa, xa lắm
Từng tiếng chuông từ xa xăm vọng lại
Ngày mai này em mãi mãi đi xa
Ở nơi nào anh có thứ tha
Và xót xa thương người em vụng dại
Bước chân sai, một mình đi đi mãi
Tiếng kinh cầu vang lại lúc chia xa
Ôi, số mệnh đó anh
Bệnh tình đó anh
Tình mình thôi xa lánh
Ôi, số kiếp thôi đành
Hành trang tang thương
H.I.V vô phương cứu chữa
Đừng gặp em, đừng gặp em nữa
Trong cõi tâm linh xanh mãi mối tình
Thời gian trắng, em đã xa, xa lắm
Sẽ mang theo duyên thắm tình anh |
|
|