Thời gian dần trôi thật nhanh,
bao ước mơ ngày xưa còn đâu,
theo bước em về phương trời nao mãi xa...
Để giờ nay mình tôi ngồi đây nỗi buồn vây quanh,
ngoài trời mưa vẫn rơi tâm hồn lạnh giá.
Tình đến như những cơn gió thoáng qua
rồi sẽ đi mãi nhưng bóng em còn trong lòng tôi không phai.
Vì sao quên tình tôi người ơi,
đã vội ra đi màn đêm vây kín tôi với những giấc mơ ngày ấy. Đã qua rồi một thời dĩ vãng,
dấu yêu xưa còn lại quá khứ,
đêm từng đêm một mình bơ vơ,
con đường ngày xưa vắng bóng em.
Biết bao giờ người sẽ quay về đây những kỷ niệm còn mãi nơi nay,
em sẽ cố quên hay đã quên một trái tim. |
|
|