Trăng úa từ độ thu sang
Sương gieo trên ngàn lá vàng
Lòng vắng buồn thương nhớ cố nhân
xa một chuyến đò viễn khơi
Thơ xanh không lời
Sông nước ngừng trôi
Lá xanh nhạt bốn phương trời
Mây sầu bóng ngã quanh đồi cô liêu
Lưng chiều đìu hiu
Mơ màu bướm trắng - Kề lối xiêu xiêu
Tung bay muôn lối trong chiều quạnh đau
Còn đâu ánh mắt dịu dàng
Vắng mầu hoa lòng chĩu đau thương
Non vu tình biếc. Mây nước từ đây chia cách đôi đường
Chiều xuống đàn ai chơi vơi
Than chi gieo buồn khắp trời
Người ơi về nơi đâu
Nhớ thương gây ngàn lệ sầu đêm thâu |
|
|