Dằn vặt trong anh biết có thật không?
Trừng phạt chi cho quá khứ thêm đắng.
Một mình thân em cố gắng ngược xuôi,
Lo cho đôi ta mãi không sớm tối.
Một trời tình yêu trong em cho anh đến thế.
Em tin anh mà, rồi đến khi em biết ra,
Phía sau tình mình, bao nhiêu là người,
Anh nói yêu thương tựa đã nói với em.
Có bao giờ anh nghĩ em đau thế nào?
Có bao giờ trong lòng anh thấy tội lỗi?
Vết thương này sẽ theo em đến cuối đời.
Càng đậm sâu lại càng da diết đau.
Hãy trả lời em nghe khi anh với ai,
Có bao giờ trong lòng anh nghĩ đến em?
Em đã dành cho anh yêu thương nhiều thế mà,
Rồi anh cho em đau đến tận cùng.
Lòng từng sợ rằng mình sẽ đau thương,
Khi mà ta vẫn yêu nhưng phải chia xa biệt ly.
Giờ sự phản bội của người mình một đời,
Dành trao yêu thương chẳng hoài nghi. |
|
|