Từ biệt tuổi thơ, xa dần hơi ấm mẹ
Bỏ đất bỏ biển nắng và gió mùa về
Mang nặng thân cát bước long đong phận cát
Những ngày phố thị, ngõ buồn phố thị.
Đời chỉ gượng vui vui để quên trắc trở
Và những chờ đợi cứ dài mãi đợi chờ
Em chừ xa lắc, mắt chân dung buồn bã
Nửa đường muốn về, nửa chưa muốn về.
[ĐK:]
Từ đó viết cung thương gọi nhau
Lời đau chim sáo giọng đắng vạc sâu
Cho dù sao vẫn nhớ
Về hỏi đưa võng gió ca dao lồng lộng.
Gửi người bỏ ta xưa để đôi mắt lại
Giọt vắn giọt dài mãi đọng vũng bùn nhỏ
Ta và em trót đã thiên thu nhầm lỡ
Khóc mình khóc người, đỏ hoe suốt đời. |