Tình em với anh như một khúc nhạc buồn
Chiều sương xuống đây người yêu hỡi có hay.
Anh ngồi đếm lá rớt trong công viên buồn
Em ơi đã về lòng anh thêm xót xa.
Tình em với anh như chiều đông lạnh lùng.
Mùa xuân đã qua còn đâu nữa ước mơ.
Những ngày xưa ấy đã chìm vào dòng đời
Anh đâu có ngờ tình xanh trong phai mờ.
Em ơi, em ơi có chăng là phép nhiệm mầu
Sẽ xe lại mối duyên xưa
Cũng đành gợi đi sầu nhớ.
Em ơi em ơi chắc không còn có ngày về
Nhắc chi lại những câu thề
Khi giòng đời đã biệt ly.
Hẹn lại kiếp sau xin lại mối tình đầu.
Thời gian sẽ trôi rồi em sẽ lãng quên.
Nay thì đã lỡ như một điệu nhạc buồn
Anh ôm mối tình lặng lẽ trọn kiếp này. |
|
|