Tưởng rằng đã quên người con gái ấy
Bỗng nay thức dậy kỷ niệm xa vời
Ngày nào có em người con gái ấy dòng sông êm ả cây cầu lùi xa
Chiều đi lang thang một mình thơ thẩn lối mòn xưa
Người về hay chưa ?
Gió reo nỗi nhớ, bóng đổ vai gầy
Yêu thương ngày đó giờ như bóng mây
Tôi, tôi như người có lỗi để thời gian cứ trôi
Còn làm gì hơn được để cho em bây giờ
Tôi, tôi đi tìm ký ức tuổi thanh xuân đâu rồi
Tôi như là Từ Thức trở về xóm làng xưa
Nhặt chiếc lá rơi ngỡ thời gian qua rồi |