Một sớm mai tìm đường ra biển
Nhìn Hải Âu từng cánh trắng bay nhanh
Từ xa xa từng sóng lớp xây thành
Xô vào mãi đám rong rêu bờ đá
Chú sóc con thập thò trong kẽ lá
Trông cô đơn bên biển thật bao la
Ta cảm nghe buồn thăm thẳm trong ta
Chạnh lòng nhớ về Quê xa làng mình
Sóng ì ầm sóng xô như nước lũ
Sóng bạc đầu sóng vẫn rủ nhau vô
Lớp sóng sau xô lớp trước vào bờ
Không ngừng nghỉ ngày đêm không ngừng nghỉ
Nhìn biển rộng núi xa thêm hùng vĩ
Thương kiếp người thương một kiếp mong manh
Biến có nghe biển xa nước sao đành
Không biển vẫn mang gió thơm mùi biển |
|
|