Từ đằng xa anh thấy ai xinh xinh tựa như cánh hoa.
Nàng đẹp tựa như tranh mà anh thường mơ mỗi đêm.
Người dịu dàng ngây ngất cho anh đây ngẩn ngơ vì em.
Thầm nhẹ nhàng theo sau mà anh bỗng dưng lạc đường.
Chợt dừng chân em nói: "Quen nhau không mà sao cứ theo
Đường này mình tôi đi, phiền anh làm ơn tránh ra."
Đành lòng thật vậy sao? Ta đi chung cũng không được sao?
Một lần được cùng em, ngàn năm lòng anh chẳng quên.
ĐK:
Ngày ngày anh luôn mơ, luôn theo, luôn ngóng em về đây,
Trộm nhìn em đi, theo sau mà tim nói chẳng thành câu.
Ở nhà anh luôn nghĩ ra bao nhiêu là câu tỏ tình
Mà sao khó ghê...
Rồi gặp em anh đây run run, anh chẳng dám làm quen.
Người ơi anh xin yêu em cùng bao tháng năm chờ em.
Đường đời dù bao khó khăn, anh xin nguyện yêu em thật lòng.
Dù cho giông tố anh sẽ....là người đi theo. |
|
|