Theo năm tháng hoài mong thư gửi đi mấy lần đợi hồi âm chưa thấy.
Anh ơi nhớ rằng đây còn có em đêm ngày hằng thương nhớ vơi đầy.
Ngày đi người đã hứa toàn những lời chan chứa còn hơn gió hơn mưa.
Mỗi tuần một lần thư kể nghe chuyện thương nhớ kể nghe niềm ước mơ.
Nhưng anh vắng hồi thư thế là anh hững hờ hoặc là anh không nhớ.
Em đâu khác người xưa ngày lẫn đêm mong chờ tình yêu nói sao vừa.
Từ lâu đành xa vắng đời trăm ngàn cay đắng hỏi anh biết hay chăng.
Chỉ cần một hồi âm là em mừng vui lắm.
Cớ sao anh phụ lòng.
Nhận được thư từ lâu với bao niềm yêu dấu
Giờ hồi âm vài câu cho người thương bớt thương đau
Ngày nào không mơ ước đêm nào không ước mơ
Viết cho em bao lần chẳng thành thư.
Hiểu lòng em hoài mong biết em buồn anh lắm
Giờ này anh hồi âm em còn than trách nữa không?
Cuộc đời anh sương nắng sông hồ theo gió trăng
Sóng quê hương đang dậy hay sóng lòng?
Ngày đó mỗi lần em trốn mẹ đi chơi
anh đưa em qua thăm vườn sơ ri bát ngát.
Mùi hương sơ ri anh ngỡ là mùi hương của tóc
em ví von là hương bâng khuâng
anh vẫn cho là mùi hương tơ duyên..
Rồi từ ngày đó tháng năm cách xa
mỗi người một nơi say đắm nhau trong đời
ray rứt trong lòng nhớ thương tơi bời
mỗi người có khoảng trời thơ..
Giờ đây không còn trốn mẹ đi chung
anh đưa em qua thăm vườn sơ ri ngày trước.
Em cắn trái sơ ri hồng giữa hàm răng trắng trong
em cười hoa nở trên môi nụ cười làm chao đảo hồn tôi.. |
|
|