(1947)
Ðời lạnh lùng trôi trên dòng nước mắt
Với bao tiếng tơ sót thương đời
Vì cuộc tình đã chết một đêm nao
Lúc trăng hãy còn thơ ấu
Dù đời tàn trên cánh nhạc chơi vơi
Vẫn còn mong nhớ khúc yêu đời
Người đẹp về trong lúc mùa Thu rơi
Tiếng chuông tiễn đưa tới tôi.
Thuyền về tới bến Mê rồi
Khoan khoan hò ơi
Dặt dìu trong tiếng đàn tôi.
Hương Hương, nàng ôi
Nàng về xoã tóc không lời
Khoan khoan hò ơi
Lệ sầu rụng xuống đàn tôi
Buồm về dội nắng trên vai
Bao nhiêu mầu hoa ngát trên đôi môi, người ôi
Có tiếng hát ru hồn tôi
Ru cho đau thương linh hồn đắm đuối
Mênh mông lả ơi
Ðường về xa tắp khung trời
Khoan khoan hò ơi
Lạnh lùng em đã rời tôi. |
|
|