Mạnh Phát (1929 - 1971) là một ca sĩ, nhạc sĩ nhạc vàng với nhiều sáng tác được yêu thích. Ông còn có hai bút hiệu khác là Tiến Đạt và Thúc Đăng. Có người nhầm lẫn Mạnh Phát với nhạc sĩ Văn Giảng.
Theo lời nhạc sĩ Văn Giảng, Mạnh Phát là người miền Trung. Ông có khuôn mặt khôi ngô, tóc dợn sóng trước trán, sắc mặt điềm đạm.
Năm 1940, ông cùng gia đình vào Sài Gòn sinh sống. Sau khi học xong bậc trung học, ông được mời hát cho hai hãng đĩa BK và Asia. Thời gian đỉnh cao của sự nghiệp ca sĩ, ông thường hát trên Đài Phát thanh Pháp Á chung với nữ ca sĩ Minh Diệu (vợ ông sau này).
Từ cuối năm 1949 đến 1955, ông bắt đầu viết nhạc với bút hiệuTiến Đạt. Một số sáng tác của ông giai đoạn này là Ai về quê tôi, Anh đã về, Hồn trai Việt, Mong người trở lại, Trăng sáng trong làng...
Đầu thập niên 1960, Mạnh Phát cùng các nhạc sĩ cùng thời khác như Châu Kỳ, Hoài Linh chuyển sang sáng tác (nhạc vàng) theo giai điệu Bolero. Phần lớn các ca khúc phổ thông của ông ở giai đoạn này như Chuyến đi về sáng, Hoa nở về đêm, Ngày xưa anh nói, Nỗi buồn gác trọ, Sương lạnh chiều đông, Phố vắng em rồi, Vọng gác đêm sương... vẫn còn được yêu thích cho đến tận nay.
Ngoài ra, ông còn phụ trách chương trình "Tiếng ca gửi người tiền tuyến" trên Đài Tiếng nói Quân đội của VTVN.