Lời: Thơ : Ngọc Dung
Em yêu anh bây giờ và mãi thế
Em yêu anh từ khi tóc em còn xanh
Và yêu anh khi trái tim em đầy tình mộng
Cho đến một ngày em kề bên cái chết
Trái tim em vẫn còn mãi yêu anh
Yêu như thế em khổ sở biết bao nhiêu
Bởi có lúc em không còn là em được nữa
Trái tim em đau suốt một thời như thế
Suốt một đời hy vọng chuyện không đâu
Giá mà có chỉ một ngày thôi anh nhỉ
" Anh Yêu Em " dù tóc ngả màu phai...
Nếu lúc đó em có nằm yên trong lòng đất
Trong lòng đất vĩnh cửu em sẽ có mãi anh |
|
|