Người con gái tôi yêu vừa đẹp duyên đẹp nết
Mối tình nảy sinh từ trong hạt lép
Giữ mãi trong nhau, mối tình cao đẹp
Ra lá, đâm bông trên cát trắng mênh mông…
Rồi ngày tháng trôi qua, xuân đi xuân lại đến
Anh tới quê em, như con nước xô bờ
Bến vắng bơ vơ, thuyền xưa đã về bến mới
Xuân ấy hoa rơi, vì đâu hai đứa xa rời?!
Chuyện chúng mình, nay thành cổ tích em ơi
Anh mãi là biển khơi, còn em bờ cát trắng
Không bão giông, biển hiền hoà phẳng lặng
Và đêm đêm, thuỷ triều ấp ủ em…!
Bình minh lên, biển xanh lùi xa bến
Kí ức trong anh, biển xanh mãi êm đềm!
Chuyện chúng mình, nay thành cổ tích em ơi
Anh mãi là biển khơi, còn em bờ cát trắng!
Không bão giông, biển hiền hoà phẳng lặng
Và đêm đêm, thuỷ triều ấp ủ em…!
Bình minh lên, biển xanh lùi xa bến
Nhớ không em, Sầm Sơn cổ tích êm đềm! |
|
|