Những con đường xưa bé nằm dưới cơn mưa nhẹ.
Những sân vườn thơ ấu ngã bóng xanh mộng mơ.
Nhớ những ngày xưa ấy ngồi hát ca êm đềm.
Ðón đưa vào mưa nắng một sáng hoa ban đầu.
Nhớ những chuyện ngày xưa thao màu áo em về.
Mưa giăng nhẹ hoàng hôn nghe thu đi âm thầm.
Tôi mơ làm mây trắng hé khung trời nhung nhớ.
Có những chiều mưa vắng đưa em về trong mơ.
Ngày xưa xanh ngát yêu dấu nay đã đi mãi,
Đi mãi không quay trở về.
Ngày xưa xa lắm, xa lắm một thuở trong sáng
Như ánh pha lê vỡ rồi.
|