Lời 1
Quê tôi nằm triền miên
Cạnh đê dài hoang vắng
Trong hàng tre xanh thắm
Con sông dài uốn quanh
Dưới nắng vàng long lanh.
Quê tôi miền xa xa
Lạnh tê chiều đông vắng
Tôi buồn trông mây trắng
Trôi trên vài nếp tranh
Khói lam chiều lên nhanh.
Trong đêm nào mùa sang
Tràn ngập ánh trăng vàng
Khắp chốn lời hò vang
Cho hồn tôi ngây ngất
Quê nghèo dâng phấn hương.
Quê tôi mờ trong sương
Lặng nghe hoàng hôn lắng
Trong màn đêm thanh vắng
Tôi mơ về phía xa
Lấp lánh vừng sao sa.
Lời 2
Xa quê buồn lòng tôi
Chạnh thương vùng quê vắng
Trong miền Nam yên ấm
Ai đi về chốn xưa
Nhắn giúp hàng tre thưa.
Xa quê lòng không vui
Nặng tâm hồn mong nhớ
Ôi sầu dâng trăm mớ
Tôi trông vời cố hương
Nhói lên niềm thương thương.
Bao đêm trường nhìn sang
Tràn ngập úa trăng vàng
Sóng gió dần dần lan
Đê dài vương u uất
Mây vàng trôi phía nao ?
Tôi quay nhìn quê hương
Nặng căm hờn cay đắng
Ôi màn đêm đang lắng
Ai mang về giúp ta
Ánh sáng tràn quê cha. |
|
|