Mùa thu mây trắng lững lờ, không gian mờ mờ
Người đẹp đi trong mơ
Nhẹ nâng tà áo dịu dàng
Nhặt lá thu vàng, dệt mộng đón thu sang
Thẫn thờ môi khép không lời
Vì mơ một người, một người yêu xa xôi
Người đi một sớm đẹp trời, dệt thắm hoa đời
Hẹn về giữa ngày vui
Lặng trầm gió trút lá, bỗng dưng sầu
Nhặt từng chiếc lá úa, nhớ thu nào
chia ly muôn kiếp vẫn sầu
Ðể nhớ cho nhau nào ai có thấu
Người yêu xỏa tóc mong chờ
Dù xưa hẹn hò mà giờ đây bơ vơ
Mùa thu này cũng đẹp trời
Mà thiếu một người, nhặt lá vàng rơi
2.
Mùa thu mây trắng lững lờ, không gian mờ mơ
Người đẹp đi bơ vơ
Ngày xưa nhặt lá rụng tàn
Nào có hay rằng, giờ nàng khóc thu sang
Mùa thu tang trắng buồn dài, chim bay lạc loài
Một người đi hôm nay
Người đi là hết mộng rồi
Là tắt môi cười, lạnh lùng lá vàng rơi
Người về nơi hư vô
Có bao giờ, hồn tìm đến dĩ vãng, khóc trong mơ
Thương trăng ai vẫn, ngóng chờ hình dáng xa xưa
Kề vai thương nhớ
Người yêu xỏa tóc bên mồ, thu xưa hẹn hò
Mà giờ đây bơ vơ
Mùa thu này khóc một mình
Mộng ước không thành, để buồn những ngày xanh. |
|
|