Tình đã hết, chuyện mình có lẽ
Có duyên không phận đành mất nhau
Dù tiếc nuối mà được chi đâu
Bẽ bàng tình duyên đắng cay nhiều
Mình còn yêu nhau mà đành xa nhau
Vì tình yêu đôi ta là thế
Tiếc thay cho, một kiếp đa tình
Để rồi ngồi khóc một mình...
Giờ em đã biết, sẽ mãi không bao giờ
Tìm được phút giây ngất ngây khi anh bên em
Và trái tim em muôn đời chỉ hình bóng anh, cho dù...
Giờ ta hai lối, vẫn nhớ nhau khi đêm về
Lệ tràn khóe mi khóc cho duyên ta nhạt nhòa
Định mệnh là thế, em vẫn mong sao một ngày
Tình sẽ quay về. |
|
|