Mỗi khi buồn là em vẫn luôn lặng thinh
Em sẽ soi gương mình trong trái tim
Lắng nghe từng điều suy nghĩ trong tim mình
Vì đâu ai hiểu em được như chính em
Mỗi khi buồn thì em sẽ không cần ai
Đâu có ai cho mình yên vui mãi
Những cơm buồn qua đi sẽ luôn quay lại
Và em đã làm quen bao tháng năm dài
Những giọt lệ chẳng có nghĩa chi cùng em
Cứ than khóc chi cho buồn thêm
Vứt đi nỗi cô đơn từng đêm
Là lúc em thấy trong em thảnh thơi và êm ấm
Nếu chuyện đời là những thứ luôn đổi thay
Bận tâm làm chi những nỗi sầu
Dù ân tình xưa đã úa màu
Và dù bây giờ anh đã hết yêu em như ban đầu
Mỗi khi buồn thì em cũng như vậy thôi
Dẫu ai chân thật ai gian dối
Những cơn buồn dù không muốn cũng qua rồi
Và em luôn còn đây ca hát giữa đời
|
|
|