Có những chiều thu vương nắng cuối thôn
Tiêng tiêu ai vong đến thiết tha buồn
Man mác niềm vương vấn tình cố hương
Mối u hoai trầm tư khi chiều xuống
Mây lững lờ bay bay đến chốn xa
Gio thu lay cành liễu uốn la đà
Đôi bướm vàng tung cánh vờn khóm hoa
Nhớ bao ngày thơ ấu đã dần qua
Điệp khúc:
Chiều nao lộng gió nhớ người trai đi chiến chinh
Người về với tâm tư sầu mênh mang nhớ ai
Mơ ước khi nao mùa thái bình
Tình đời nồng thắm ngát hương trinh
Dòng đời lặng lẽ cuốn thời gian theo gió trăng
Lời thề hôm nao không lạt phai theo tháng năm
Một mảnh trăng thu một mối tình
Trọn đời êm ấm cùng mái tranh
Chiến tuyến người trai ôm súng ước mơ
Rũ chinh y trọn ước với câu thề
Theo lôi về thôn cũ đường thắm hoa
Gió trăng lạnh tình không phai niềm nhớ
Quê cũ mùa trăng thu ngát ý thơ
Bên sông xưa rộn rã tiếng quan hò
Cô lái đò đôi má hồng ước mơ
Đón Anh về ghi chép nốt vần thơ
Đón Anh về ghi chép nốt vần thơ
Một chiều hành quân qua thôn xưa lúc nắng xuân chưa nhạt màu,
Chạnh lòng tìm người em gái cũ: Em tôi đã đi phương nào?
Nghẹn ngào nhìn qua hàng tre xanh ngắm bóng chim đua trên cành,
Giờ tìm đâu hình bóng cũ: Em ơi! Em đi về đâu?
Về đâu em ơi lúc tình còn sâu lúc hương trần đời vẫn chờ nhau giữa đêm thâu
Về đâu khi em vẫn là nguồn sống, khi ánh xuân nồng vừa nhẹ vương lên má hồng...
Hẹn nhau qua hết một mùa phượng rơi nhưng hoa chưa tàn mà lòng ai đã đổi thay.
Thế thôi vui chi sống trong tình đầu, nhạc "chiều hành quân" nay biết gởi về đâu?
Để rồi một năm nơi biên cương dấn bước thân trên sa trường,
Ngày thì tìm vui bên chiếc súng khi đêm anh vui với đàn.
Dù mộng tàn phai trong thương đau vẫn nhớ mãi duyên ban đầu
Lời thề ngày xưa đã trót hứa: Em ơi, xin em đừng quên. |
|
|