Tôi nhớ ngày hai đứa gặp nhau
Nhưng tôi không nói gì chỉ cùng em đứng vậy
Và bây giờ những lời chưa nói ấy
Như con thuyền chao sóng biển lòng tôi
Tôi biết bây giờ tôi chẳng thể đi đâu
Để trốn khỏi những lời chưa nói ấy
Tôi thấy chúng trong hoa trong vừng dương mới dậy
Trong gió mang về trả sóng biển hồn tôi.
Tôi biết rằng tôi vẫn chờ mong
Mây bay nơi cuối trời, lời ngàn thu vẫy gọi
Bờ bến nào con thuyền đưa em tới
Tôi xa người xa cách ngàn trùng khơi
Em khóc thương đời những kỷ niệm buồn vui còn đâu
Bể tôi chìm trong bóng tối
Mơ thấy dáng em ngoan khi mùa xuan đến vội
Mơ nắng thu vàng trong tiếng cười thật vui. |
|
|