Mỗi lần nghe gió vi vu
Tưởng như đó là tiếng Mẹ ru
Mỗi lần nắng gọi bên hàng hiên
Tưởng như ấm lại cả miền đơn côi
Nhớ Cha nhớ Mẹ xa xôi
Tình đời pha trắng như vôi mái đầu
Thương Cha bao độ bể dâu
Tình nhà nợ nước đêm thâu mỏi mòn
Đời Cha bao nỗi gian nan
Đoạn trường biết mấy thương
Thương Cha con cứ nao nao
Đêm đêm ướt gối lệ trào cha ơi
Lời Cha vang vọng trong con
Thủy chung son sắt với đời
Thương Cha sương gió dãi dầu
Bao hôm mưa nắng chờ con nơi cổng trường
Bây giờ cách vạn trùng khơi
Cha ơi ! Còn đâu nữa ! Có chăng là chiêm bao
Ơn Cha vời vợi trời cao
Nơi đây con đã nghẹn ngào Cha ơi ! |
|
|