Ngày em vừa lên đôi tám
Anh đi làm lính xa nhà
Một ngày mưa rơi tầm tã
Âm thầm dìu bước anh đi
Không lời từ giã chia ly
Sao nghe nặng ướt đôi mi.
Vì yêu mà anh không nói
Nên đôi lòng mãi hững hờ
Để rồi hôm nay sầu nhớ
Nhớ nhiều càng thấy bơ vơ.
Yêu người miệt mãi tôn thờ
Ra đi lòng chết bao giờ.
Ba năm đi làm lính mới
Ba năm ròng rã đợi chờ
Đêm đêm núi rừng biên giới
Không lạnh nào bằng lòng anh.
Sương mù phủ kín đời anh
Để nghe tim xây mộng lành
Từng đêm anh mơ rất nhiều
Mơ người mình nhớ mình yêu.
Chiều nay trở về đường xa
Mịt mùng một thân một bóng
Đây mái tranh xưa
Với hàng dừa im chôn chặt nổi niềm
Người nỡ lạnh lùng
Trời mãi thờ ơ mây nước hững hờ
Em đã ra đi để lại hồn tôi nỗi sầu nào nguôi.
Ngày anh lên đường
Ngờ đâu chỉ là gặp nhau lần cuối
Thôi thế cho xong
Những ngày chờ mong thêm buồn nát lòng.
Tình chẳng được nồng
Vì cuộc đời tôi không áng mây hồng
Xin trả cho tôi tất cả
Đời tôi chỉ còn người thôi
|
|
|